First topic message reminder :Chuẩn bị cho ngày Quốc tế thiếu nhi 1/6, những ngày này, khắp làng Thượng Hiệp, xã Tam Hiệp, huyện Phúc Thọ, tỉnh Hà Tây (cách Hà Nội gần 50km) đâu đâu cũng thấy những chú gấu Misa, vịt Donal, chuột Mickey, mèo Kitty... nhồi bông đủ màu sắc...
Tạo uy tín trên thị trườngTrước khi làng Thượng Hiệp được mọi người biết đến là nơi chuyên sản xuất các loại thú nhồi bông cung cấp cho thị trường đồ chơi trẻ em cả nước, những người phụ nữ ở đây đã rất gắn bó với nghề may mặc và làm mũ vải. Cả làng như một xưởng may lớn, người người, nhà nhà quanh năm bận rộn với việc may quần áo gia công hay nhận hợp đồng với các nhà máy.
10 năm trở lại đây, khi thấy hàng quà tặng, lưu niệm, đồ chơi trẻ em bằng chất liệu vải nhồi bông bắt đầu xuất hiện ở các thành phố lớn, những người phụ nữ làng Thượng Hiệp đã mày mò sản xuất. Thị trường may mặc “bão hòa”, phụ nữ làng Thượng Hiệp không lo gia đình mình đói ăn vì đã kịp chuyển hướng.
Hiện có đến 95% hội viên phụ nữ làng Thượng Hiệp tham gia làm thú nhồi bông. Chị Nguyễn Thị Ty - Chủ tịch Hội phụ nữ xã Tam Hiệp cho biết, nghề này không quá vất vả, nhưng rất hiệu quả vì nhu cầu tiêu thụ sản phẩm đồ chơi, quà tặng của thị trường ngày càng tăng. Dù phải cạnh tranh khá gay gắt với hàng nhập khẩu về mẫu mã và giá cả, nhưng chị Tỵ rất tự tin về sản phẩm của làng Thượng Hiệp vì hàng được làm thủ công, vừa bền, lại đẹp. Sản phẩm thú nhồi bông Thượng Hiệp đã có uy tín trên thị trường, hiện có mặt ở khắp trong Nam, ngoài Bắc.
Chị Nguyễn Thị Thái, chủ cơ sở sản xuất thú nhồi bông Hoa Thái - một cơ sở lớn ở làng Thượng Hiệp, có nhà xưởng tới 1.000m2, gần 100 nhân công cho biết: hơn 10 năm trước, chị đã mua những con thú bông ngoại về, tự mày mò tháo ra - khâu lại chứ chẳng học lỏm được nghề của ai. Ban đầu, nguyên liệu chỉ là những thước vải đầu tấm, vải vụn, mẫu mã thì sao chép. Nhưng, dù có “nhái” kỹ đến đâu, hình thù các con thú vẫn không chuẩn và đẹp nên chẳng dám bán. Vốn lẹm dần, anh chị phải thế chấp cả nhà đất. Chị vẫn liều, mua nhiều mẫu hàng, đủ chủng loại, lại tháo ra, tìm hiểu và phát hiện bí quyết là: để có được những con thú đẹp, linh hoạt là do những tiểu tiết hình thể của con thú, do cách hòa sắc, hình khối trang trí nên chị “lao” vào.
Hàng làm ra, chồng chị lọc cọc chở xe đạp đưa ra Hà Nội bán theo kiểu hàng rong. Dọc theo các phố, ai gọi thì bán, thấy cửa hàng lưu niệm, bán đồ chơi là vào chào hàng, ký gửi, khi cửa hàng bán được, mới thu vốn. Mất 2 năm long đong, giờ hai vợ chồng mới ngẩng đầu lên được với nghề này.
Mong một thương hiệu riêngNguyên liệu từ bông, vải vụn, dưới bàn tay khéo léo của các nghệ nhân (Vốn là những nông dân chính hiệu), các con vật làm bằng bông như: Cá sấu, khỉ, vượn, voi, gấu đến con vật nhỏ xíu như: Gà, thỏ, mèo, chó, chuột... trông rất bắt mắt lần lượt ra đời. Những người phụ nữ nông dân ở làng Thượng Hiệp “không ly quê mà chỉ ly nông”, có kinh tế gia đình ổn định và nhiều người đã làm giàu. Chị Thái tâm sự: "Dù người làng Thượng Hiệp sống được bằng nghề làm thú nhồi bông, nhưng vẫn chưa tạo được thương hiệu riêng cho sản phẩm của mình. Bởi các cơ sở chỉ dừng ở quy mô nhỏ lẻ, các chủ cơ sở đều xuất thân từ nông dân nên không có kiến thức kinh doanh; người lao động chỉ làm thủ công. Do vậy, dù là một cơ sở lớn nhất làng, nhưng Hoa Thái vẫn chưa dám nâng cấp thành công ty. Chúng tôi rất tiếc những đơn hàng lớn ở trong Nam, thậm chí cả bên Trung Quốc nhưng do cần nhiều nhân công, cần có máy móc chính xác, đành phải từ chối".
Hầu hết các cơ sở sản xuất thú nhồi bông ở Thượng Hiệp đều rất mong được chính quyền địa phương, nhà nước khuyến khích phát triển sản xuất và bảo hộ sản phẩm trên thị trường.